Nhiễu loạn tuyến tính của vũ trụ trong lớp mô hình hấp dẫn cải tiến f(R) dạng hàm mũ- đa thức

  • Võ Văn Ớn
  • Trương Hữu Nghị

Tóm tắt

Các quan sát thiên văn chứng tỏ rằng vũ trụ trong giai đoạn sớm rất thuần nhất và đẳng hướng, độ không thuần nhất chỉ cỡ 10-5. Tuy nhiên hiện nay vũ trụ được xem là không thuần nhất trên những giai khoảng cách cỡ 100 MegaPasec, sở dĩ có hiện tượng này là do các nhiễu loạn nhỏ ban đầu của vũ trụ được khuếch đại lên nhờ lực hấp dẫn, dẫn đến việc tạo thành cấu trúc vũ trụ như ngày nay. Trong bài báo này, chúng tôi bắt đầu từ hàm mật độ Lagrangian khá tổng quát f(R,  , X), nó là một hàm của  vô hướng  Ricci R, trường vô hướng  và tham số động lực  để rút ra một phương trình xác định nhiễu loạn vật chất của vũ trụ trong giai khoảng cách nhỏ hơn đường chân trời vũ trụ( sub- horizon). Kế đến chúng tôi xét trường hợp hạn chế hơn khi f chỉ phụ thuộc vào R và có dạng hàm mũ – đa thức. Rút ra phương trình cho nhiễu loạn mật độ vật chất và nghiên cứu sự phát triển của các nhiễu loạn của vũ trụ ở gần đúng tuyến tính. Kết quả khảo sát cho thấy mô hình cho dáng điệu phát triển của vũ trụ hơi khác với trong mô hình vũ trụ chuẩn ΛCMD, đảm bảo được tỉ số   nằm trong giới hạn cho phép của thực nghiệm.

điểm /   đánh giá
Phát hành ngày
2018-03-06
Chuyên mục
Bài viết