TƯ TƯỞNG TRIẾT HỌC HỒ CHÍ MINH VỀ MỘT SỐ VẤN ĐỀ CƠ BẢN CỦA CÁCH MẠNG VIỆT NAM

  • TRẦN VĂN THỤY

Abstract

Cuối thế kỷ XIX nửa đầu thế kỷ XX, ở Việt Nam xuất hiện nhiều trào lưu tư tưởng vừa đáp ứng yêu cầu của các phong trào cách mạng, vừa tuân theo quy luật giao lưu văn hóa và tư tưởng của các quốc gia thời cận hiện đại. Mỗi giai cấp, xã hội tiếp thu các trào lưu tư tưởng triết học nước ngoài tùy theo vị thế của họ trong đời sống xã hội và trong cuộc đấu tranh cho độc lập dân tộc. Từ năm 1930 đến đầu năm 1940, Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh đã tiếp thu, vận dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác - Lênin vào điều kiện cụ thể của Việt Nam, hình thành "một hệ thống quan điểm toàn diện và sâu sắc về những vấn đề cơ bản của cách mạng Việt Nam"1. Hệ thống quan điểm của Người là hệ thống lý luận tổng hợp. Hạt nhân lý luận của hệ thống lý luận ấy là những tư tưởng triết học duy vật biện chứng về xã hội, bao gồm tư tưởng biện chứng về quy luật ra đời của Đảng Cộng sản Việt Nam, các mặt của cách mạng Việt Nam, tư tưởng về xây dựng nhà nước pháp quyền, con người và xây dựng con người và phương pháp cách mạng Việt Nam.

 

điểm /   đánh giá
Published
2016-07-11
Section
ARTICLES