VAI TRÒ CỦA NGÔN NGỮ HÌNH TƯỢNG TRONG VĂN HOÁ NGUYÊN THỦY VÀ ĐẶC ĐIỂM PHÁT TRIỂN NGÔN NGỮ HÌNH TƯỢNG Ở NGƯỜI VIỆT CỔ

  • ĐỖ THỊ MINH THẢO

Tóm tắt

Lâu nay, việc nghiên cứu thường có xu hướng gắn kết khái niệm hình tượng với lĩnh vực thẩm mỹ, nghệ thuật. Trong nghiên cứu mỹ học, G.V. Ph.Hegel, là triết gia thuộc đường hướng duy tâm khách quan Đức nửa cuối thế kỷ XVIII, ngoài việc cho thấy tính đặc thù của việc xây dựng hình tượng trong lĩnh vực nghệ thuật còn coi hình tượng nghệ thuật là nền tảng chung cho cả biểu tượng tôn giáo và khái niệm triết học. Ở cách hiểu thứ hai, coi hình tượng như nền tảng chung của mọi phương thức tư duy là một quan điểm khá toàn diện. Trên thực tế, cần nghiên cứu hình tượng như là một phương thức tư duy, một hình thái ngôn ngữ biểu hiện sớm nhất của nhân loại phát triển song song cùng ý thức và tiếng nói. Phương thức tư duy này đóng vai trò sáng tạo ra một hệ thống ký hiệu biểu trưng mở đường cho quá trình hình thành của văn hóa, tôn giáo, nghệ thuật và thậm chí cả khái niệm triết học sau này.
điểm /   đánh giá
Phát hành ngày
2017-12-04
Chuyên mục
BÀI BÁO