Nghiên cứu ảnh hưởng của tá dược và độ dày màng bao đến khả năng giải phóng dược chất và độ ổn định của viên aspirin bao tan ở ruột

  • Nguyễn Thị Việt Hương
  • Nguyễn Ngọc Chiến

Tóm tắt

Aspirin là một dược chất được sử dụng từ lâu để hạ sốt, chống viêm, giảm đau, đặc biệt gần đây được sử dụng trong phòng và điều trị bệnh huyết khối do tác dụng giảm ngưng kết tiểu cầu, chống viêm tắc tĩnh mạch. Aspirin có bản chất là acid, kích ứng mạnh đường tiêu hóa, dễ thủy phân do ẩm, nhiệt thành acid salicylic tự do. Để hạn chế tác dụng kích ứng đường tiêu hóa, aspirin được đưa vào dạng viên nén bao tan ở ruột. Nhằm góp phần xây dựng công thức viên nén aspirin bao tan ở ruột, đề tài này được thực hiện với mục tiêu: Đánh giá được các yếu tố công thức đến độ hòa tan và độ phân hủy của aspirin.

Nguyên liệu

Aspirin, Cellactose 80, magnesi stearat, natri laurylsulfat (NaLS), natri croscarmellose (NCC), natri starch glycolat (SSG), Crospovidon, tá dược ổn định, tinh bột ngô, talc, Eudragit L100, triethyl citrat (TEC), titan dioxyd: đạt tiêu chuẩn Dược dụng. Các hóa chất khác: đạt tiêu chuẩn hóa chất phân tích.

Phương pháp nghiên cứu

Bào chế viên nhân aspirin theo phương pháp dập thẳng; Phương pháp bao tan ở ruột; định lượng aspirin; Thử độ hòa tan; Xác định tạp acid salicylic tự do; Xác định độ trơn chảy của bột.

Kết quả

            Đã đánh giá được ảnh hưởng của các loại tá dược viên đến độ hòa tan và độ ổn định của aspirin từ viên nén trần và độ dày của màng bao đến độ hòa tan và ổn định aspirin từ viên nén bao tan ở ruột. Tá dược rã ảnh hưởng mạnh đên tốc độ hòa tan của aspirin từ viên trần. Tá dược ổn định ảnh hưởng độ ổn định của aspirin. Trong phạm vi nghiên cứu, độ dày màng bao càng tăng độ hòa tan của dược chất càng giảm.

điểm /   đánh giá
Phát hành ngày
2015-05-21
Chuyên mục
BÀI BÁO